HomeĐời sốngĐi họp lớp, tôi nói vẫn ở nhà thuê, còn các bạn...

Đi họp lớp, tôi nói vẫn ở nhà thuê, còn các bạn khoe sở hữu hàng loạt bất động sản: Về đến nhà, tôi đơ người vì 1 dòng tin nhắn cả đời không thể quên

- Advertisement -spot_img


    Bài viết là dòng tâm sự của Lương Thanh (38 tuổi, nhân viên văn phòng) được chia sẻ vào hồi đầu tháng 6 đang thu hút nhiều người đọc trên nền tảng Toutiao 

    Buổi họp lớp hôm ấy được tổ chức tại một nhà hàng nổi tiếng ở Thượng Hải, Trung Quốc. Đã 15 năm kể từ ngày tốt nghiệp cấp ba, đây là buổi họp lớp đầu tiên có đông đủ thành viên tham gia. Tôi chủ động rời căn phòng thuê trong khu tập thể từ sớm, di chuyển bằng xe bus để có mặt buổi hẹn đúng giờ.

    Đến nơi, tôi choáng ngợp. Mười mấy năm không gặp, bạn cũ giờ ai cũng thay đổi. Người làm chủ nhà hàng, người là tổng giám đốc chi nhánh ngân hàng, có người còn là KOL chuyên đầu tư bất động sản. Trên bàn tiệc, câu chuyện về nhà đất, du học con cái, đầu tư cứ thế rôm rả. 

    Ảnh minh hoạ

    Một bạn ngồi cạnh tôi nói nhẹ như không: “Dạo này tôi mới sang thêm hai căn, đang cho thuê giá tốt lắm”. Một bạn khác thêm vào: Tôi thì mua được mảnh đất ở Hàng Châu, vừa sang tên tuần trước, nghe nói khu ấy đang thu hút nhiều nhà đầu tư”

    Khi nghe những câu chuyện đó, tôi chỉ biết cười trừ. Đột nhiên người bạn đối diện hỏi: “Lương Thanh, cậu giờ ở đâu rồi?”

    Không giấu giếm, tôi thành thật chia sẻ về hoàn cảnh của mình: “Tôi vẫn ở nhà thuê, chưa có đủ tiền để sở hữu một căn hộ như mọi người”. 

    Xem thêm  HLV gần 70 tuổi đang ở thời đỉnh cao bỗng thất nghiệp, ra sức tìm việc mới nhưng không thể vì một lý do

    Câu trả lời đó dường như đã cắt mạch câu chuyện, không ai nói gì. Tuy nhiên, ánh mắt họ đủ khiến tôi thấy nghẹn.

    Tối muộn hôm đó, tôi lặng lẽ trở lại căn hộ nhỏ của mình. Chồng tôi đang xem bản tin, hai con đã yên giấc trên giường. Tôi tự nhủ, dù không giàu có, nhưng ít nhất vẫn có gia đình, có nơi chốn trở về.

    Thế rồi, khi vừa thay đồ xong, tôi nhận được một dòng tin nhắn từ Hạ Liên, người bạn ngồi cùng bàn tiệc. Tin nhắn chỉ vỏn vẹn vài chữ: “Lúc cậu nói vẫn ở nhà cũ, mình bỗng thấy xót.”

    Tôi khựng lại. Không phải vì thương hại, tôi biết Hạ Lỗi là người luôn nói thật lòng. Hồi cấp ba, cậu ấy từng bị cả lớp cười chê vì đi giày rách. Tôi đã đứng ra bảo vệ cậu ấy. Có lẽ, cậu ấy chưa từng quên.

    Tôi ngồi lặng đi hồi lâu. Tin nhắn ấy khiến tôi nhìn lại chính mình. Tôi vẫn cặm cụi làm việc mỗi ngày, dành dụm từng đồng, nhưng chưa bao giờ dám nghĩ đến chuyện đầu tư hay cải thiện cuộc sống. Tôi luôn lấy lý do “ổn định” để dừng bước.

    Trong khi đó, bạn bè đã dám nghĩ, dám làm, dám thất bại để hôm nay có thể tự tin ngồi khoe tài sản của mình. Nhưng điều khiến tôi xúc động không phải là sự giàu có của họ, mà là một ánh nhìn không phán xét, một lời nhắn từ người từng “cùng tầng mây” với tôi năm nào, giờ vẫn nhớ, vẫn hiểu tôi.

    Xem thêm  Tặng mẹ vợ một tấm áo mới, bà bật khóc rồi đi lấy sổ đỏ mảnh đất 300m2 đưa cho tôi kèm theo những lời xót xa

    Cuộc họp lớp ấy không chỉ là cuộc gặp gỡ bạn cũ, mà là một hồi chuông thức tỉnh. Sau hôm đó, tôi bắt đầu lên kế hoạch học thêm về tài chính cá nhân, bắt đầu tìm hiểu về đầu tư nhỏ lẻ, dù chỉ là gửi tiết kiệm linh hoạt hay mua trái phiếu. 

    Tôi không mơ sẽ sở hữu chục căn nhà. Song tôi tin mình có thể chủ động thay đổi tương lai, không còn “sống tạm” trong căn nhà thuê nữa, mà sống với ước mơ của chính mình.



    Theo Cafef

    - Advertisement -spot_img
    Stay Connected
    16,985FansLike
    2,458FollowersFollow
    61,453SubscribersSubscribe
    Tin mới
    - Advertisement -spot_img
    Bài viết liên quan
    - Advertisement -spot_img